Con trai gặp ch.ấn th.ương ở trường mầm non, mẹ đòi cô giáo bồi thường 1,7 tỷ: Toàn bộ sự việc thế nào

Tai nạn kinh hoàng giữa giờ ăn trưa ở trường mầm non

Theo đó, một bé trai trong lúc đi ăn trưa đã bị bạn cùng lớp vô tình đ.â.m đũa vào mũi. Ngay lập tức, m.á.u chảy không ngừng, cậu bé khóc thét vì đau đớn. Giáo viên chủ nhiệm đã nhanh chóng gọi cấp cứu và thông báo cho phụ huynh.

Tại bệnh viện, các bác sĩ chẩn đoán bé trai bị thủng vách ngăn mũi, gãy một phần xương mũi dưới bên trái. Người mẹ, khi nhận được cuộc gọi từ nhà trường giữa trưa, không khỏi bàng hoàng và đau đớn khi chứng kiến con trai trong tình trạng nguy hiểm. Dù được điều trị kịp thời, vụ tai nạn đã để lại nỗi ám ảnh lớn cho cả gia đình.

“Sáng tôi gửi con đi vẫn khỏe mạnh bình thường tới trưa thì mọi chuyện đã thành ra như vậy. Chúng tôi tin tưởng nhà trường mới giao con tới lớp, vậy mà sau cùng mọi chuyện lại thành ra như này”, người mẹ không khỏi bức xúc sau khi nhận cuộc gọi từ cô giáo.

Sau khi vụ việc xảy ra, phía nhà trường đã đứng ra chi trả toàn bộ viện phí và cử giáo viên túc trực chăm sóc bé trong thời gian nằm viện. Sau một thời gian ngắn, cậu bé hồi phục và trở lại trường học bình thường. Tuy nhiên, đây chỉ là khởi đầu của một cuộc tranh cãi kéo dài giữa gia đình và nhà trường.

hình ảnh

hình ảnh

Bé trai trong lúc đi ăn trưa đã gặp phải tình huống hy hữu, dẫn đến chấn thương nghiêm trọng.

Tranh cãi gay gắt về trách nhiệm và bồi thường

Không hài lòng với cách xử lý của nhà trường, người mẹ cho rằng cơ sở giáo dục này phải chịu trách nhiệm hoàn toàn trong việc đảm bảo an toàn cho trẻ. Cô đặt câu hỏi: “Tại sao lại cho trẻ mầm non dùng đũa thay vì thìa an toàn hơn?”. Với mong muốn đòi lại công bằng cho con trai, người mẹ yêu cầu nhà trường bồi thường 500.000 NDT (khoảng 1,7 tỷ đồng) – một con số khiến nhiều người bất ngờ.

Phía nhà trường từ chối mức bồi thường này, cho rằng vụ việc chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn. Đại diện trường giải thích rằng việc sử dụng đũa là để rèn luyện kỹ năng vận động cho trẻ, đồng thời khẳng định đã làm tròn trách nhiệm khi chi trả viện phí và chăm sóc bé chu đáo. Nhà trường đề nghị gia đình liên hệ với công ty bảo hiểm để thương lượng, nhưng mức bồi thường từ bảo hiểm không đáp ứng được kỳ vọng của người mẹ.

Ngày 24/3/2025, căng thẳng lên đến đỉnh điểm khi hai bên gặp nhau để giải quyết. Trong cơn kích động, người mẹ tuyên bố “bỏ con” và thực sự để cậu bé lại trường, không đến đón con cho đến tối. Nhà trường buộc phải đưa bé trai đến khách sạn nghỉ qua đêm. Hành động này của người mẹ khiến dư luận xôn xao, nhiều người cho rằng đây là biểu hiện của sự tuyệt vọng và bất mãn.

Giám định thương tật và làn sóng tranh luận trên mạng xã hội

Để làm rõ tình hình, nhà trường đưa bé trai đi giám định thương tật. Kết quả cho thấy mức độ chấn thương không đủ điều kiện để xác định tỷ lệ thương tật. Tuy nhiên, người mẹ vẫn kiên quyết cho rằng mũi con trai bị lệch và cần phẫu thuật chỉnh hình trong tương lai, đồng thời tiếp tục yêu cầu bồi thường 1,7 tỷ đồng.

Câu chuyện nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội Trung Quốc, thu hút hàng ngàn bình luận từ cư dân mạng. Một số người bày tỏ sự đồng cảm với người mẹ, cho rằng tai nạn nghiêm trọng như vậy đáng được bồi thường thỏa đáng. “Nhà trường phải chịu trách nhiệm khi để trẻ gặp nguy hiểm như thế”, một tài khoản bình luận. Tuy nhiên, không ít ý kiến cho rằng người mẹ đang làm quá vấn đề và nên chấp nhận giải quyết qua bảo hiểm. Thậm chí, một người tự nhận sống cùng khu nhà với gia đình tiết lộ đã thấy cảnh sát đến can thiệp vì người mẹ từ chối đón con về.

Phía gia đình bạn học gây ra tai nạn cũng bị chỉ trích khi không đến thăm hỏi hay xin lỗi. Người mẹ tiết lộ thêm rằng cô từng yêu cầu nhà trường cung cấp đoạn camera giám sát, nhưng được trả lời rằng đoạn ghi hình đã bị xóa. Thông tin này càng làm dấy lên nghi ngờ về tính minh bạch của nhà trường.

hình ảnh

Ảnh minh họa

Phản hồi từ nhà trường và cơ quan chức năng

Ngày 24/3/2025, đại diện nhà trường khẳng định bé trai đã đi học bình thường sau khi xuất viện và cho rằng yêu cầu bồi thường 500.000 NDT là không hợp lý. Trong khi đó, Sở Giáo dục và Đào tạo thành phố đã vào cuộc, cam kết xử lý vụ việc theo đúng quy định pháp luật. Cơ quan này cũng cho biết sẽ tổ chức giám định thương tật lần hai để làm rõ tình trạng sức khỏe của bé trai.

Hiện tại, người mẹ vẫn giữ lập trường cứng rắn, nhấn mạnh rằng số tiền bồi thường là cần thiết để chi trả cho các ca phẫu thuật chỉnh hình sau này cho con. “Tôi không đòi hỏi vô lý, tôi chỉ muốn con tôi được bù đắp xứng đáng”, cô nói.

Bài học về an toàn và trách nhiệm

Vụ việc tại nhà trẻ kể trên không chỉ là câu chuyện tranh chấp bồi thường, mà còn đặt ra nhiều câu hỏi về an toàn trong môi trường học đường. Liệu việc cho trẻ mầm non sử dụng đũa có thực sự phù hợp? Trách nhiệm của nhà trường đến đâu khi xảy ra tai nạn bất ngờ? Và quan trọng hơn, làm thế nào để các bên có thể ngồi lại, tìm ra giải pháp tốt nhất cho đứa trẻ – nạn nhân thực sự của sự việc này?

Hy vọng rằng với sự can thiệp của cơ quan chức năng, vụ việc sẽ sớm được giải quyết minh bạch. Trên hết, sức khỏe và tâm lý của bé trai cần được đặt lên hàng đầu, thay vì những tranh cãi kéo dài giữa người lớn. Hành động “bỏ con” của người mẹ, dù chỉ là lời nói và hành động trong lúc nóng giận, cũng là lời cảnh tỉnh về cách xử lý cảm xúc trong những tình huống nhạy cảm như thế này.

Xem thêm: ‘Con ơi, đừng mang cháu đến thăm mẹ nữa’: Lời tâm sự của người phụ nữ U70 khiến triệu gia đình thức tỉnh

Lời vừa dứt, con gái tôi đã vội vã bước ra khỏi cửa. Tôi đứng lặng người, nhìn theo bóng con khuất dần. Trước mặt tôi là đứa cháu nhỏ, mắt nhắm mắt mở, tay xách chiếc cặp nặng trĩu. Tôi thở dài, dắt cháu vào nhà.

Vậy là cháu tôi đã quay lại ‘thăm tôi’ khi nó vừa từ nhà tôi trở về với bố mẹ tối qua. Cháu đã ở cùng tôi nhiều ngày và tối qua được bố mẹ đón về. Sáng sớm nay, các con tôi lại cấp tốc đưa cháu về ‘thăm mẹ’ và chỉ nói 1 câu như trên rồi đi mất.

hình ảnh

Ảnh minh họa

Một ngày của một bà mẹ già như tôi lại bắt đầu như thế!

Trong bếp, chồng bát đĩa bữa tối qua vẫn còn chất đống. Đồ chơi vương vãi khắp nơi, chiếc tivi vẫn phát ra tiếng hoạt hình ồn ào. Vừa đặt cặp xuống, cháu tôi đã réo lên đòi ăn. Tôi vội vàng nhóm bếp, nấu cơm, dọn dẹp, giặt giũ… cả buổi sáng không có một phút để ngồi yên.

Bữa trưa xong, đến giờ ngủ trưa, cháu nhất quyết không chịu ngủ, lăn lộn, khóc lóc. Tôi dỗ không được, quát cũng chẳng ăn thua. Cuối cùng, tôi ngồi phịch xuống ghế sofa, nước mắt rơi lúc nào không hay.

Nhưng những ngày như thế này, tôi đã trải qua suốt năm năm rồi. Nếu có ai đó hỏi tôi, tôi có hạnh phúc không, tất nhiên là có. Chẳng có người bà, người mẹ nào lại cảm thấy không hạnh phúc khi con cháu bên cạnh. Nhưng nếu có ai đó hỏi tôi, tôi có mệt mỏi không. Thật sự, tôi mệt mỏi vô cùng.

Ở cái tuổi U70, tôi từng nhiều lần tự hỏi mình nên làm gì, sống thế nào để được bình yên những ngày cuối đời nhưng đã bao năm nay tôi chưa làm được việc gì cho chính mình, không phải tôi không có tiền, chỉ đơn giản là tôi bận trông cháu.

Các con tôi còn trẻ, cũng giống như bao cặp vợ chồng khác, chúng luôn bận rộn hoặc ngay cả khi chúng rảnh, chúng cũng còn vô số những lịch trình khác như đi du lịch, đi chơi thể thao, đi gặp gỡ bạn bè…Chỉ có tôi là ‘vô công rỗi việc’. Vậy nên, ai cũng cảm thấy việc tôi ở nhà trông cháu là điều vô cùng hợp lý. Hơn nữa, những đứa nhỏ ở với bà cũng luôn được ăn uống đầy đủ, sinh hoạt lành mạnh tránh xa thiết bị điện tử nên chẳng còn gì phải bàn cãi nữa. Những người hàng xóm xung quanh khen ngợi tôi là người phụ nữ luôn quan tâm, yêu thương con cháu, lúc đó tôi cũng thấy vui.

hình ảnh

Nhưng đến ngày hôm nay, khi cảm thấy kiệt sức, tôi bỗng muốn thoát ra khỏi những ngày như thế này. Tối hôm đó, khi cháu tôi đã ngủ say, tôi nhắn cho con gái một tin nhắn duy nhất:

“Con ơi, sau này đừng mang cháu đến nhà mẹ gửi như vậy nữa.”

Không phải tôi nhẫn tâm.

Không phải tôi vô tình.

Mà tôi kiệt sức rồi.

Bộ xương già này không phải sắt thép. Trái tim già này không phải máy móc.

Tình thân không thể chỉ có một người cố gắng. Gia đình không thể vững chãi nếu chỉ có một người gánh vác.

Có một sự im lặng gọi là nhẫn nhịn quá lâu. Có một nỗi tuyệt vọng gọi là “Tôi thực sự không muốn sống như thế này nữa.”

Đừng đợi đến ngày cha mẹ thốt lên câu đó, con cái mới nhận ra nỗi khổ của họ. Bởi đến lúc ấy, có thể chẳng còn cơ hội để bù đắp nữa.

hình ảnh

Ai quy định rằng người già nghỉ hưu là phải trông cháu?

Từ khi nào, việc ông bà chăm cháu trở thành điều hiển nhiên? Con cái lập gia đình, sinh con, nhưng thay vì tự mình gánh vác trách nhiệm, lại giao hết cho cha mẹ già. Họ nói:

“Mẹ có lương hưu mà, giúp chúng con một tay có sao đâu?”

“Ngày xưa bố mẹ khổ, giờ phải hưởng phúc chứ!”

“Bố mẹ giữ tiền làm gì, chẳng lẽ còn tính toán với con ruột?”

Họ không nghĩ rằng, ông bà cũng có cuộc sống riêng. Ông bà cũng có tuổi già để tận hưởng, không phải lúc nào cũng muốn quẩn quanh với tã sữa, bột cháo, bỉm sữa.

Họ cho rằng chăm cháu là trách nhiệm, nhưng lại quên hỏi một câu: “Bố mẹ có mệt không?”

Khi phụng dưỡng cha mẹ trở thành cái cớ để lợi dụng

Nhiều người lấy danh nghĩa phụng dưỡng cha mẹ để ép họ trông cháu. Việc đưa cha mẹ về sống chung đáng lẽ phải là sự quan tâm, yêu thương, nhưng lại trở thành cái cớ để có người giúp việc miễn phí trong nhà.

Họ cho rằng cho ông bà ở cùng là hiếu thảo, nhưng nếu hiếu thảo thực sự, hãy để bố mẹ được sống cuộc đời họ muốn.

Chăm sóc trẻ nhỏ không hề dễ dàng. Người trẻ chăm con vất vả một, người già vất vả mười. Con cái cần phải hiểu rằng, cha mẹ giúp đỡ là tình cảm, không phải trách nhiệm.

Đừng bắt cha mẹ hy sinh thêm lần nữa
Người trẻ thường nói:

“Không có ông bà giúp, làm sao chúng con yên tâm đi làm?”

“Nếu không có ông bà trông cháu, con cái ai lo?”

Nhưng có ai nghĩ, ông bà cũng có cuộc sống của họ. Chúng ta không thể vin vào lý do sinh kế để đẩy hết trách nhiệm cho cha mẹ.

Đối với con cái, đó là sự hỗ trợ.

Nhưng đối với bố mẹ, đó là sự hy sinh.Lời nói cuối cùng của một người mẹ

Nguồn: https://www.webtretho.com/f/goc-lam-me/con-oi-dung-mang-chau-den-tham-me-nua-loi-tam-su-cua-nguoi-phu-nu-u70-khien-trieu-gia-dinh-thuc-tinh

Nguồn: https://www.webtretho.com/f/lam-me-lan-dau/con-trai-gap-chan-thuong-o-truong-mam-non-me-doi-co-giao-boi-thuong-17-ty-toan-bo-su-viec-the-nao

Viết một bình luận

Shopee Sale